Em tìm lại anh trong một bài thơ
Tuổi hai mươi trở về trong veo như giọt nước
Em vẫn là em, hiền ngoan như thuở trước
Vẫn viết thơ tình bên cửa sổ chiều mưa.
Em vẫn là em
Thảng thốt giật mình qua chỗ hẹn xưa
Chiều tháng tư ngồi lặng im nghe anh kể chuyện
Matxcơva - một dòng sông trôi vào vĩnh viễn,
Người kéo viôlông trên bến xe điện ngầm.
Cánh rừng thu lá đổ âm thầm
Nét chữ vội vàng, con tem trên bưu thiếp
Anh đi qua những mùa đông biền biệt
Chỉ nhớ nôn nao Hà Nội lúc giao mùa.
Tóc đã dài thêm sau năm tháng đợi chờ
Em chẳng cắt đi nuôi nhớ thương dài mãi
Để ngày mai đôi mắt quen trở lại
Vẫn nhận ra em trong muôn vạn nói cười.
Căn phòng con, khu tập thể vắng người
Nhạc Phú Quang rải vào đêm không hoa sữa
Tháng tư ơi... còn ai không ngủ nữa,
Thành phố của anh em chẳng đến bao giờ
...
Tháng tư đi ngang ô cửa tình cờ
Cây bút tình cờ đặt trên trang giấy trắng
Nỗi nhớ tình cờ mọc lên trống vắng
Em tình cờ bỗng khóc chiều nay
Tuổi hai mươi trở về trong veo như giọt nước
Em vẫn là em, hiền ngoan như thuở trước
Vẫn viết thơ tình bên cửa sổ chiều mưa.
Em vẫn là em
Thảng thốt giật mình qua chỗ hẹn xưa
Chiều tháng tư ngồi lặng im nghe anh kể chuyện
Matxcơva - một dòng sông trôi vào vĩnh viễn,
Người kéo viôlông trên bến xe điện ngầm.
Cánh rừng thu lá đổ âm thầm
Nét chữ vội vàng, con tem trên bưu thiếp
Anh đi qua những mùa đông biền biệt
Chỉ nhớ nôn nao Hà Nội lúc giao mùa.
Tóc đã dài thêm sau năm tháng đợi chờ
Em chẳng cắt đi nuôi nhớ thương dài mãi
Để ngày mai đôi mắt quen trở lại
Vẫn nhận ra em trong muôn vạn nói cười.
Căn phòng con, khu tập thể vắng người
Nhạc Phú Quang rải vào đêm không hoa sữa
Tháng tư ơi... còn ai không ngủ nữa,
Thành phố của anh em chẳng đến bao giờ
...
Tháng tư đi ngang ô cửa tình cờ
Cây bút tình cờ đặt trên trang giấy trắng
Nỗi nhớ tình cờ mọc lên trống vắng
Em tình cờ bỗng khóc chiều nay